Trúc Lan chờ Chu lão đại đi ra ngoài, mới xem lại sổ sách kỹ hơn. Lý gia đúng là đáng tin cậy, mỗi khoản tiền đều được ghi lại rất rõ ràng, hai cuốn sổ dày cộm được ghi chi chít. Bởi vì Đổng huyện lệnh có quan hệ thông gia với Chu gia, Chu Thư Nhân lại là Tri phủ Tân Châu nên không ai dám kiếm chuyện với hai thôn trang cả. Năm nay ông trời không làm khó nông dân ở quê quán Đông Bắc, lương thực ở hai thôn trang của nhà Trúc Lan không tính là được mùa, nhưng thu hoạch cũng khá. Trừ đi phần nộp thuế và phần cho Lý gia, cũng như chi phí vận chuyển lương thực tới đây thì tiền bán lương thực còn tám trăm lượng. Bởi vì còn chừa lại khá nhiều lương thực để vận chuyển tới đây, chứ không tiền bán sẽ còn nhiều hơn nữa. Thêm một khoản tiền ghi vào sổ sách, mặc dù không phải nhiều nhất, nhưng cũng khiến Trúc Lan yên tâm hơn hẳn, ít nhất có tiền mua quà Tết rồi.

Buổi tối, Chu Thư Nhân trở về nhà sớm. Nhà thông gia tới, cả Chu gia muốn ăn chung một bữa tiệc chào mừng.

Chu Thư Nhân cố ý về thay một bộ quần áo bình thường trông hiền hòa một chút để gặp Lý Thông. Ban đầu ông thông gia rất căng thẳng và e dè, Chu Thư Nhân là cáo già rồi, rất nhanh đã bắt được nhịp, ông thông gia cũng thả lỏng hơn. Chờ đến lúc thức ăn được dọn lên bàn thì ông thông gia đã có thể nói đùa với Chu Thư Nhân.

Lý thị ngồi cạnh mẹ chồng nhưng ánh mắt luôn để ý tới cha, nghe thấy tiếng cha cười, nàng ta cũng nhếch miệng cười theo. Từ lúc cha vào sân, nhìn cái gì cũng thấy căng thẳng, trong lòng nàng ta vừa thấy khó chịu vừa thấy lo lắng thay cha, bây giờ thì yên tâm rồi.Trúc Lan gắp một đũa thức ăn cho Lý thị, nói:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play