Dung Xuyên xoay người rời đi, trong lòng tự nhủ: trưởng tôn Đổng gia còn thua Minh Đằng. Thoạt nhìn Minh Đằng có vẻ bướng bỉnh, nhưng Minh Đằng rất tinh tế!

Đổng Liêu nào dám đuổi theo mắng lại, Trương Dung Xuyên không những là con rể nuôi từ bé của Chu gia, mà còn là một nửa nhi tử của Chu gia. Nghĩ lại mới thấy có chút sợ hãi, hắn ta lo lắng Trương Dung Xuyên sẽ đi mách lẻo.

Trúc Lan nhắm mắt lại, cảm nhận hai người cách đó không xa đã đi mất rồi. Cô biết Đổng Lâm thị đang rất xấu hổ, không nên mở mắt ra thì hơn. Thầm nghĩ, hai vợ chồng Đổng Lâm thị không đến nỗi nào, thế nhưng trong việc dạy dỗ con cháu thì không được thật.

Sắc mặt Đổng Lâm thị đỏ gay, bà ấy đã ngoài năm mươi rồi mà còn bị mất mặt thế này. Sau đó Đổng Lâm thị lại thấy bực, bà ấy hiểu được nhân phẩm của người Chu gia, chính vì hiểu được cho nên mới biết Chu gia không coi Dung Xuyên là con rể nuôi từ bé bao giờ. Bọn họ nuôi Dung Xuyên như con trai ruột trong nhà, ăn mặc và tiêu xài y hệt Xương Liêm. Đổng Lâm thị cảm thấy đầu mình hơi choáng, bởi vì tức giận. Vốn dĩ bà ấy muốn chờ thêm một khoảng thời gian rồi về, bây giờ vẫn nên về sớm thì hơn. Bằng không, không những con gái khó xử, mà tình cảm của hai nhà cũng dần dần xuất hiện vết nứt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play