Thật ra Nhiễm tam tiểu thư không hề oán trách điều gì trong lòng, nàng ấy hiểu rõ, cho dù mẹ không đụng tới Lưu thị thì Lưu thị cũng không buông tha nàng ấy. Bởi lẽ hai nhà như nước với lửa, nàng ấy là một phần không thể tách khỏi Nhiễm phủ. Nàng ấy an ủi:

- Mẹ, như vậy cũng tốt, con an phận thủ thường, giữ vững trái tim thuở còn ban sơ, con sẽ sống tốt.

Nhiễm đại nhân đứng ở ngoài cửa hồi lâu, Ông ta vội vàng trở về tiếp chỉ, sau đó vội vàng rời đi. Chờ xong hết việc mới tới hậu viện, nghe được mấy lời nói này, trong lòng đau nhói. Tam nữ nhi là đứa hợp ý ông ta nhất từ nhỏ đến lớn, cũng bị ông ta liên lụy nhiều nhất. Ông ta cũng tự trách mình trong chuyện để con gái bị từ hôn, thế nhưng ông ta không còn cách nào. Sau đó, ông ta quan sát Chu đại nhân một khoảng thời gian dài, tất cả tin tức có liên quan đến Chu gia đều nằm trên bàn sách của ông ta cả, ông ta mới đồng ý với đề nghị của Tề thị, tiếc là duyên phận không đủ.

Ông ta không xem trọng Diêu thế tử cho lắm, nhưng thê tử đã đi vào ngõ cụt mà ông ta thì không thể cản được. Ông ta đang có suy nghĩ tìm một người ổn ổn gả thấp chút xíu cũng được, thì thánh chỉ tới. Ông ta mừng rỡ, không phải bởi vì leo lên được thuyền Thái tử, mà là biết rõ Hoàng thượng ghi nhớ công lao của mình. Chỉ cần nữ nhi an phận, là có thể sống một đời bình yên vô sự. Nếu có một ngày Thái tử đăng cơ, thì đó chính là phước phần của nữ nhi. Nhiễm đại nhân định bụng tới nói với con gái mấy chuyện này, sau khi nghe được lời của con gái, ông ta yên tâm rồi lại xoay người rời đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play