Đào thị ôm chầm Tô Huyên, nói:

- Được rồi, đừng có khóc nữa.

Nha đầu này rất ít khóc, trong ấn tượng của Đào thị, nàng ta chỉ mới khóc có hai lần: thời điểm biểu tỷ chết, và lần đầu tiên bị xúc phạm. Sau đó Tô Huyên không bao giờ khóc nữa, theo lời của nha đầu này, nước mắt là thứ vô dụng nhất.

Tô Huyên khẽ "ừ" một tiếng. Đây là những giọt nước mắt vui sướng của nàng ta, cuối cùng nàng ta cũng sắp có mái nhà của riêng mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play