Buổi tối, Chu Thư Nhân loạng choạng trở về. Không ăn cơm chiều, thay quần áo xong là đi ngủ luôn, cho thấy anh đã mệt đến không còn sức lực. Chu Thư Nhân vừa nằm xuống, lập tức ngáy khò khò. Chu Thư Nhân chưa bao giờ ngáy khi ngủ, Trúc Lan quạt mát cho Chu Thư Nhân, không khỏi đau lòng.

Chu Thư Nhân có cảm giác trời sáng, bị đói nên tỉnh. Anh mở to mắt, nhìn thấy con trai cũng đã thức rồi. Thằng nhóc này rất ít khóc quấy, là một đứa trẻ rất ngoan. Thức dậy mà khóc phiền ai, trợn tròn hai mắt quan sát xung quanh. Rõ ràng thị lực còn chưa nhìn được quá xa, chẳng biết đang nhìn cái gì. Chu Thư Nhân nắm lấy bàn tay nhỏ xíu của con trai, thằng nhóc mỗi ngày mỗi khác, béo hơn trước nhiều.

- Con trai ngoan, ba là ba của con nè.

Nhóc con nghe có tiếng nói, lập tức khóc oe oe oe. Vốn dĩ một mình cũng được, nhưng mà lúc này có người, có thể khóc rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play