Trúc Lan sinh con bình an, cả thành Tân Châu đều biết. Mẫn gia thở phào nhẹ nhõm, sinh con bình an là được rồi. Mẫn gia chỉ sợ bị khó sinh thôi, không chỉ vì sợ Chu đại nhân ghi hận mà còn sợ thế lực khác chen chân vào, bây giờ ai cũng đang vội tìm người chết thay đấy! Đương nhiên, trong thành cũng có lời đồn Lưu thị chọc Chu Dương thị tức tới mức sinh non, nhưng mà chỉ cần Chu Dương thị bình an thì những lời đồn đãi này cũng không tạo nên sóng gió gì.

Sáng sớm hôm sau, cả người Trúc Lan đau điếng, thật sự rất đau, ngoài tay ra thì cô không muốn nhúc nhích chỗ nào nữa, đến việc cho con bú cũng phải nhờ Tống bà tử giúp một tay.

Chu Thư Nhân đi làm với tâm trạng không muốn chút nào. Lúc này Trúc Lan mới xốc áo lên nhìn bụng, cực kỳ khó coi, vô cùng xấu xí. Trong bụng không còn đứa bé nữa, chỉ còn lại phần bụng chảy xệ. Trúc Lan muốn phát điên, cô không còn ở độ tuổi hai mươi ba mươi trẻ trung với khả năng trao đổi chất tốt và hồi phục cao, cô đã bốn mươi rồi, thế này thì làm sao khôi phục lại được? Điều Trúc Lan thấy may mắn nhất là cô không bị rạn da, nhưng không khôi phục được thì trông vẫn xấu.

Tống bà tử thấy chủ mẫu than ngắn thở dài, nghĩ thầm, nữ nhân ở bất kỳ độ tuổi nào cũng yêu cái đẹp:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play