Bên trong xe ngựa của Trúc Lan và Chu Thư Nhân chỉ có hai người bọn họ, đám người Tống bà tử ngồi ở xe ngựa đằng sau, Tống Hưng là người đánh xe. Bởi vì có Tống Hưng, đâm ra Trúc Lan và Chu Thư Nhân cũng không nói chuyện quá nhiều, trái lại bọn họ đánh cờ suốt cả chặng đường, hoặc là Chu Thư Nhân đọc sách cho Trúc Lan nghe. Tống Hưng ngồi ở bên ngoài thùng xe, khuôn mặt không lộ cảm xúc. Hắn từng gặp được đôi phu thê ân ái nhất, nhưng tình cảm vẫn không sánh bằng Chu đại nhân và chủ mẫu.

Chu gia có hai người đang mang thai, xe ngựa không chạy quá nhanh. Mới hết tháng Giêng, tuyết còn chưa tan, đường sá bằng phẳng không mảy may gập ghềnh cho nên Trúc Lan không thấy mệt lắm. Buổi tối tới được nhà trạm, trong nhà có nhiều nha hoàn và đầy tớ, chốc lát đã thu xếp xong mọi thứ. Cả căn phòng được thay bằng đồ dùng của mình, Trúc Lan cảm thán:

- Những gì em từng nghĩ tới trước kia giờ thành hiện thực cả rồi.

Chu Thư Nhân: - Anh nỗ lực là để chúng ta có được cuộc sống tốt hơn mà. Tối nay em muốn ăn gì?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play