Bên bàn Dung Xuyên có rượu ấm, thấy Thi Khanh uống bèn nói:
- Thi công tử, để ta rót rượu cho huynh.
Thi Khanh lắc đầu:
- Ta tự rót được rồi, các ngươi không cần để ý đến ta. Ta đã ăn cơm ở Chu phủ rất nhiều lần, ta không ngại đâu.
Dung Xuyên thận trọng không phải là vì hắn sợ Thi Khanh khách sáo, mà là lo lắng Thi Khanh không được tự nhiên. Giao thừa là dịp gia đình đoàn tụ, chỉ có một mình Thi Khanh là người xa lạ. À ừ, năm nay Xương Trí cũng ăn tết ở bên ngoài. Dung Xuyên lặng thinh, Xương Trí sẽ không cảm thấy mất tự nhiên đâu.
Thi Khanh liếc nhìn Dung Xuyên, đứa trẻ số khổ nhưng gặp may mắn, đồng thời cũng thấy mắc cười trong bụng. Chu đại nhân đúng là khác người, tìm hẳn con rể nuôi từ bé cho con gái mình, hoàn toàn không nghĩ tới chuyện lợi dụng hôn nhân của con gái. Thi Khanh trầm mặc, vậy nên mới nói Chu đại nhân là người cha tốt hiếm có khó tìm.
Sau bữa cơm trưa, bọn họ đều không ai uống quá nhiều. Dọn bàn ăn xong, các phòng chuẩn bị chúc Tết. Trúc Lan bảo Liễu Nha và Tống bà tử mang bao lì xì lên. Lý thị nhìn cái khay vải đỏ, nhìn kiểu gì cũng không giống bạc cho lắm. Chờ đệm lót được bày ra, nàng ta hừng hực kéo tướng công lên chúc Tết:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT