Trúc Lan vừa xé phong thư vừa suy nghĩ lại, cô nghĩ tới Diêu Triết Dư, chắc không thật sự là Diêu Triết Dư đâu nhỉ?!

Sau khi Trúc Lan mở phong thư ra, cô liền chết lặng. Không phải Diêu Triết Dư, mà là một người cô hoàn toàn không ngờ tới: THI KHANH? Lần gần đây nhất cô nghĩ đến Thi Khanh là khi nào vậy? Ô hay, cô quên mất rồi. Nhưng mà vì sao Thi Khanh lại viết thư cho cô, Trúc Lan nhanh chóng đọc thư, sau đó tiếp tục chết lặng. Thi Khanh muốn tới nhà chơi, thư này đúng là nên gửi cho cô, bởi vì nếu như gửi thẳng cho Chu Thư Nhân thì Chu Thư Nhân sẽ vờ như không nhận được thư.

Quản gia bảo là cô xem thư xong sẽ hiểu, thực chất chính là khiến cô tò mò buộc phải mở thư ra xem mà thôi. Cô đã nhìn nhận một cách rõ ràng, lại có kinh nghiệm hồi còn ở thôn Chu gia, một khi cô cho Thi Khanh vào cửa, Chu Thư Nhân muốn tỏ ra không quen biết Thi Khanh là điều không thể. Cô dám khẳng định, mục đích tới đây của Thi Khanh không đơn giản. Có điều Thi Khanh cho rằng cô là phụ nữ bình thường, và sẽ mời hắn vào phủ. Đáng tiếc, cô không phải là đứa chưa trải sự đời.

Đinh quản gia thấy sắc mặt chủ mẫu không tốt, bèn nói:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play