Chu Thư Nhân cười nhạt, nhìn Chu lão nhị đang quỳ gối trên mặt đất:

- Quỳ cái gì, đứng lên.

Sao Chu lão nhị dám đứng lên chứ, hắn thật sự không biết nhạc mẫu đã làm chuyện gì. Hắn che chở nhạc mẫu chẳng qua là vì không muốn bị các huynh đệ coi thường mà thôi. Cho nên sau khi biết được trong chuyện này còn có nhiều khúc mắc, hắn cũng không hỏi. Thế nhưng bây giờ cha không chỉ nói huỵch toẹt ra, mà còn cực kỳ thất vọng về hắn.

Ánh mắt của cha lúc này vô cùng lạnh nhạt, loại ánh mắt lạnh nhạt như vậy lẽ ra không nên dành cho con cái mới đúng, cứ như đang nhìn một kẻ xa lạ khiến hắn không cảm nhận được một chút tình thân máu mủ nào cả. Mẹ thất vọng về hắn nhưng ít ra còn cảnh cáo hắn, hắn thấy yên tâm trong lòng. Bởi vì hắn biết phận làm con cái lỡ phạm sai lầm, cha mẹ chắc chắn sẽ phải tha thứ. Giống như hồi ở Bình Châu, Xương Liêm cũng từng mắc lỗi. Cha mẹ răn dạy tàn nhẫn, nhưng vẫn đối đãi với Xương Liêm không tệ còn gì. Hắn nghĩ chỉ cần hắn không đi quá giới hạn là đâu sẽ vào đấy thôi. Ấy vậy mà nay đứng trước thái độ của cha, hắn cảm thấy mình như lọt vào hầm băng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play