Trúc Lan - người vừa được nhắc đến, thật ra có viết thư cho Chu Thư Nhân. Thế nhưng gặp phải ngày tuyết rơi nhiều, không thể truyền tin, chỉ có thể giữ lại trong tay.

Thời gian dần trôi, ngày thứ mười hai, Chu Thư Nhân mới nhận được thư của Trúc Lan, mà còn là vài phong thư cùng lúc. Lá thư đầu tiên, Trúc Lan viết về những gì cô được nhìn và nghe dọc đường, cuối cùng hỏi Chu Thư Nhân có ăn cơm đúng giờ hay không, có chăm sóc mình thật tốt hay không. Lá thư thứ hai nói rằng tuyết rơi quá dày, đường sá không thông, không thể gửi thư về được. Mấy phong thư sau đó là viết về những ngày dừng chân ở thành Tây Châu, còn kín đáo nói rất nhớ Chu Thư Nhân. Cuối cùng sắc mặt sa sầm của Chu Thư Nhân cũng vui trở lại, ăn cơm một mình suốt mười hai ngày, hôm nay rốt cuộc nhìn thấy Chu Thư Nhân ra sảnh ăn cơm.

Xương Liêm vẫn luôn nơm nớp lo sợ mới thấy an tâm một chút. Mấy ngày vừa qua, tim hắn như muốn chết đi. Cha thật sự quá đáng sợ, ở trong lòng hắn, cha đã không còn là cha kế nữa rồi, quá thực còn đáng sợ hơn cả cha kế. Mấy cô con dâu được thở phào nhẹ nhõm, vốn dĩ cảm thấy mẹ chồng rất tốt, bây giờ bọn họ càng ý thức được nhà này thiếu ai cũng được nhưng không được thiếu mẹ chồng. Suốt mấy ngày nay cha chồng thật sự có thể dọa chết bọn họ. Cho dù ông nội tốt nhất, song Minh Vân cũng không dám tiến lại gần. Minh Vân ngậm ngùi, trong lòng ông nội chỉ có bà nội mà thôi.

Trúc Lan đi đến Giang Nam, những người chú ý Chu gia đều biết. Trúc Lan không có ở nhà, chủ nô trước kia đã bị Chu Thư Nhân dạy cho một bài học rồi, có điều không ít người có toan tính cho rằng Chu Thư Nhân sợ cọp mẹ trong nhà. Bây giờ Chu phu nhân đi rồi, có kẻ không thích yên phận bắt đầu nảy ra ý đồ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play