Hôm sau, Manh cử nhân, Dương Trúc Sơn và Dương Trúc Lâm ở lại thu mua các loại nông sản cho năng suất cao như khoai lang đỏ này nọ. Đám người Chu Thư Nhân tiếp tục di chuyển về phía thành Lễ Châu. Mặc dù để người lại đây để thu mua nông sản, nhưng thành Lễ Châu còn đang chờ lương thực cứu mạng. Vì vậy họ vừa lên đường vừa thu mua lúa thóc giá rẻ của nhà nông dân mà họ đi ngang qua, dẫn đến đội xe càng lúc càng cồng kềnh. Để không chậm trễ thời gian, đôi khi họ đi cả khi trời tối và nghỉ ngơi luôn trong xe ngựa.

Đi được hơn nửa chặng đường, Trúc Lan thầm thấy may mắn bởi vì hồi ở Kinh Thành cô chịu chi tiền mua ít nhân sâm. Lúc này không những bồi bổ cho cha mẹ già, mà đến cả cô và Chu Thư Nhân cũng cần. Mấy ngày vừa qua, hai người bọn họ mệt đến thảm thương.

Đã đến địa giới Xuyên Châu, lúc vào Xuyên Châu, Trúc Lan nhìn thấy không ít cây táo, có nơi cây táo mọc thành cụm tạo thành rừng táo. Trúc Lan mới sực nhớ ra, cây táo đã được du nhập vào vùng Tây Bắc từ đời nhà Hán. Cô còn nhớ rõ ở thời hiện đại có một thị trấn trồng táo tên gì gì đó ở phía Tây Bắc. Xuyên Châu nằm gần Lễ Châu, vị trí địa lí cũng tương đồng nhau. Hai mắt Trúc Lan sáng rực, trái cây rất quý vào mùa đông cổ đại đấy.

- Thư Nhân, anh nhìn rừng táo kia kìa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play