Trúc Lan đứng ở cửa ngắm kỹ Dương Võ Xuân, đã hơn một năm không gặp, Võ Xuân thay đổi rất nhiều. Trước kia trên mặt Võ Xuân luôn nở nụ cười, nhưng Võ Xuân của hiện tại càng ngày càng uy nghiêm, trên người còn có sát khí. Y đứng trong sân không nhúc nhích trông giống một thanh đao nhuốm máu, cùng với đôi mắt đầy tơ máu khiến Ngọc Lộ sợ tới mức nhắm tịt mắt trốn vào lòng Lý thị. Lý thị cũng sợ đến nỗi lui ra sau một bước, nàng ta nói thầm trong lòng, không hổ là người quay về từ trên chiến trường, khí thế này dọa người biết bao.

Cổ họng Dương Võ Xuân rung động, đỏ mắt quỳ xuống:

- Cô cô, dượng!

Đôi mắt Trúc Lan lập tức đỏ bừng, mặc dù trong lòng không ôm ảo tưởng, ấy vậy mà khi thấy phản ứng của Võ Xuân, Trúc Lan vẫn nhịn không được bật khóc. Cô xem Dương gia là người thân, tới đây lâu như vậy, đây là lần đầu tiên đối mặt với chuyện người thân qua đời, giọng cô trở nên nghẹn ngào:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play