Ngày hôm sau ăn cơm xong, Chu Thư Nhân mang theo tranh chữ tới cửa hàng đồ cổ, mãi đến tận chiều mới về. Trúc Lan đang sửa áo choàng, Tiền gia tặng tấm áo choàng tốt hơn nên cô lôi áo choàng cũ của mình và Chu Thư Nhân ra để sửa lại hết cho đám nhỏ dùng. Cái của Chu Thư Nhân sửa lại cho Xương Liêm và Xương Trí. Về phần vì sao không cho Lão Đại và Lão Nhị ấy à, thì với dáng người của Chu Thư Nhân, hai đứa nó mặc không vừa! Tấm áo choàng của Trúc Lan cho Tuyết Hàm và Tuyết Mai, con dâu thì không có phần. Trong nhà có ba đứa con dâu lận đấy, mà cô chỉ có hai tấm áo choàng để sửa mà thôi, không đủ chia đâu, chi bằng mang cho con gái mình hết. Cô cũng không mặc áo choàng được bao nhiêu lần, khụ khụ, chủ yếu là vì cô thích ở lì trong nhà. Suốt cả mùa đông cứ làm ổ trong phòng, không ra ngoài được mấy lần nên áo choàng chẳng khác gì đồ mới.

Trúc Lan đã sửa xong áo choàng cho Tuyết Mai, chiều cao của Tuyết Mai cũng xấp xỉ cô nên dễ sửa hơn. Lúc cô chuẩn bị sửa cho Tuyết Hàm thì Chu Thư Nhân về đến.

- Sao bây giờ mới về? Chưa ăn gì ở ngoài đúng không, để em dọn cơm lên cho anh.

Chu Thư Nhân đang vui vẻ nên không cảm thấy đói chút nào, chà xát hai tay xong kéo quần áo của Trúc Lan.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play