Khương Dũng - cha của Khương Thăng và Khương Vương thị đi hai mình tới, Khương Thăng không có quay lại với họ. Khương Vương thị cắp rổ tới cửa, có thể nhìn thấy trong rổ là hai cân thịt heo cũng như một ít nấm khô. Từ lúc vào sân, hai mắt Khương Vương thị nhìn đâu cũng thấy không đủ. Bà ta thả cái rổ xuống, nói:

- Khương Thăng cũng không về nhà thông báo thông gia chuyển nhà một tiếng, nếu không phải nhà chúng ta đánh xe bò đến thôn Chu gia từ lúc sáng sớm thì ta và tướng công vẫn chưa hay biết nhà thông gia đã dọn đi rồi. Đây là quà mừng chuyển nhà, nhà thông gia có của ăn của để chất đống chắc không để bụng chuyện này đâu, thế nhưng đây lại là thứ tốt nhất chúng ta có thể mang tặng, mong ông bà thông gia đừng chê bai.

Trúc Lan cảm nhận được sự oán trách nặng nề trong đó. Khương Vương thị bắt lỗi bọn họ không thông báo cho Khương gia biết chuyện chuyển nhà, còn có một câu hết sức chói tai, bộ tưởng cô tốt tính lắm hay sao.

- Thông gia còn dám nói mấy lời này thì ta đây cũng xin nói luôn. Quan hệ thông gia được chia thành hai loại đồng cam cộng khổ và gặp nạn mạnh ai nấy chạy. Đối với loại người đứng trước đại nạn bo bo giữ mình hiển nhiên cách đối xử phải khác biệt. Bà thông gia nói nghe thử xem có đúng hay không?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play