Trịnh lão gia thấy thê tử nói kha khá rồi, ông cụ cũng hỏi xong mọi điều nên hỏi. Đúng như những gì con gái đánh giá, Chu Thư Nhân rất có lòng tin vào chuyện trúng cử, mà thân phận cử nhân này đủ để bảo vệ tòa nhà, còn chuyện sau này có thể ra làm quan rồi không quay lại nữa hay không thì ông cụ lại không lo lắng, chỉ cần tòa nhà này không bị bán đi là được.

Cuộc đời ông cụ cũng lắm thăng trầm, lại trải qua cuộc đào vong quy mô lớn nên không có chút tin tưởng nào vào triều đình. Ông cụ sợ thật, nếu như năm đó tổ tiên để lại đường lui thì nhà họ đã không đến mức bị dồn vào đường cùng. Ông cụ không muốn con cháu mình cũng thế, gia tộc lên voi xuống chó là chuyện bình thường, nên đường lui chỗ này chắc chắn phải giữ lại. Hơn nữa để làm đường lui bí ẩn thì tốt nhất là có liên hệ với gia đình nhưng lại không quá sâu sắc, như vậy là ổn nhất. Trịnh gia có kinh nghiệm, ít nhất trong tương lai sẽ không dễ gặp nạn, chờ vài chục năm sau, người nào biết chuyện cũng chết hết rồi, muốn điều tra càng thêm khó khăn. Ông cụ có bản lĩnh nhìn người của mình, Chu Thư Nhân là người biết nhìn xa, lại có chí hướng lớn. Ông cụ đã nhắc một lần tới đường lui nên không sợ bị mất tòa nhà, đây chính là đường lui bí ẩn nhất của Trịnh gia.

Chu Thư Nhân không biết trong lòng ông cụ Trịnh suy nghĩ nhiều như thế, nhưng anh cũng đoán được sơ sơ, đây là lần đầu anh bị tính kế từ khi tới cổ đại, thế nên trong lòng không dễ chịu chút nào, dù biết nhất định Trịnh gia sẽ cho mình một chút lợi ích, nhưng trong lòng vẫn thấy không vui, đúng là của hời chưa bao giờ dễ lấy. Chu Thư Nhân ho khan một tiếng:

- Lão gia tử, chúng ta ngồi lâu vậy rồi, hay là đi xem ruộng trước nhé?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play