Trúc Lan dẫn Tuyết Hàm đi huyện cùng. Từ khi Lý thị biết rằng không cần phải giấu, nàng ta thoải mái nói ra định mua những thứ gì về, một lòng muốn làm ra loại bánh trung thu xịn sò nhất để kiếm thêm bạc. Thật ra Lý thị muốn học hỏi thêm từ mẹ chồng, nhưng chợt nghĩ lại mẹ chồng nấu cơm khó ăn nên thôi. Về phần vì sao mẹ biết được nguyên liệu của vỏ bánh dẻo thì nàng ta tự suy diễn là mẹ đọc sách nhiều cho nên có nhiều kiến thức.

Trúc Lan cũng cảm nhận được, cô đang định giải thích tiếp, bỗng nhớ ra là Lý thị có tài suy diễn linh tinh, cô mà nói tiếp thì chẳng khác nào thừa giấy vẽ voi. Vì vậy Trúc Lan không giải thích thêm nữa,và sau này cũng sẽ không bao giờ nhắc nhở chuyện gì.

Trời nhiều mây nên thời tiết không nóng, người trong huyện khá đông đúc, mọi người đều tranh thủ thời tiết mát mẻ ra ngoài đi dạo. Trúc Lan không đi mua bột nếp với Lý thị, cô kéo con gái đi đến tiệm vải, bởi vì cô đã hứa may cho Xương Liêm một bộ quần áo, mà trong nhà lại không có vải nào phù hợp. Cô không thể chỉ may cho một mình Xương Liêm, là con cái cả, khó mà nặng bên này nhẹ bên kia, ai ai cũng cần được hưởng tình thương của mẹ, tình cảm chân thành là thứ duy trì một nhà.

Tiểu nhị của tiệm vải như có "hoả nhãn kim tinh", biết ai thật sự muốn mua và ai chỉ đến xem cho vui. Trúc Lan vừa mới bước vào, hắn đã đon đả:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play