Chu Thư Nhân vỗ về Trúc Lan cả đêm. Sáng sớm, Trúc Lan đã thấy khá hơn rất nhiều, ít ra không còn quá mức suy sụp. Cô làm ổ trong lồng ngực Chu Thư Nhân không muốn dậy, cảm nhận nhiệt độ cơ thể của Chu Thư Nhân, trong lòng thấy thật may mắn. May mà có người đồng hành cùng mình ở nơi xa lạ thế này. Nếu như chỉ có mình cô, cô nhất định sẽ không được như bây giờ.

Trúc Lan duỗi tay mân mê ngón tay của Chu Thư Nhân, bàn tay vô cùng xương xẩu, đã vậy còn có vết chai do cầm bút nhiều. Có thể thấy được Chu Thư Nhân đã nỗ lực đến nhường nào. Trúc Lan nâng tay anh lên so sánh với đôi tay mình, tay mình tự nhiên nhỏ nhắn làm sao.

Chu Thư Nhân lo cho Trúc Lan suốt cả một đêm cho nên ngủ không thẳng giấc, Trúc Lan vừa ngọ nguậy một cái là anh đã tỉnh. Thấy Trúc Lan có tinh thần so tay với anh, trái tim treo cao cả đêm cũng dần buông xuống. Một tay còn lại đang ôm quanh eo Trúc Lan bỗng kéo cô sát vào ngực, anh nói bằng giọng dịu dàng chết người:

- Dậy rồi à? Thấy khá hơn chưa?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play