Ngọc Văn nhớ cha, tiếc là cha rất ít viết thư về nhà, mẹ hay thầm mắng cha, còn nói cha về sẽ xử đẹp cha. Nàng ấy không biết cha ở Xuyên Châu sao rồi, nhưng cũng không có ý định hỏi thăm từ An tiểu thư. Mục đích của người này quá lộ liễu, càng như vậy nàng ấy sẽ càng không đáp lại tránh tạo thành rắc rối cho cha. 
Sau đó Ngọc Văn đứng dậy, hoàn toàn không còn vẻ gì là lười biếng nữa, cả người thẳng tắp, mỗi một hành vi cử chỉ đều có nhận ra đã từng được dạy dỗ nghiêm khắc về mặt lễ nghi. Nàng ấy để lộ khí chất Huyện chúa, rồi nhanh chóng dẫn các nha hoàn đi. 
An tiểu thư: “???”
Ủa, Huyện chúa không quan tâm cha mình sao?
An tiểu thư dậm chân, nàng ta vẫn còn nhiệm vụ mà phụ thân giao, nàng ta không biết trong nhà xảy ra chuyện gì, nàng ta chỉ biết phải nói chuyện nhiều với Huyện chúa để kéo gần mối quan hệ và thuận lợi đưa đồ trong túi tiền cho Huyện chúa. Nghĩ đến đấy, nàng ta lại sợ vào túi tiền rồi cảm thấy tiếc của thôi rồi. 
Tĩnh Huyên nhìn thấy Ngọc Văn đầu tiên, hỏi:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play