Trúc Lan thầm nghĩ, Thi Khanh lợi dụng Vương Như là thật, nhưng Vương Như quá ngu ngốc cho nên Thi Khanh không dám dắt theo bên người bởi hắn sợ đồng đội heo sẽ liên lụy hắn. Về phần Vương Như, trong lòng cô ta có tính toán riêng. Người ta còn đang nghĩ đến nam chính đó mà!

Chu Vương thị ở chơi cho đến giờ cơm, không thể không về bà ấy mới chịu đi về. Trúc Lan rảnh rỗi cho nên cũng rất tò mò, muốn biết những bước đi tiếp theo của Vương Như.

Buổi tối lúc sắp đi ngủ, Trúc Lan nhanh chóng biết được Vương Như đi như thế nào. Cô vừa mới mơ mơ màng màng chìm vào giấc ngủ, bỗng nhiên có tiếng thét chói tai hết sức rõ ràng xé toạc màn đêm yên tĩnh, có tiếng kêu cứu, có tiếng la giết người rồi, tiếng sau càng chói tai hơn tiếng trước. Trúc Lan vốn đang trong trạng thái mơ hồ lập tức hoảng sợ, bất thình lình mở choàng mắt, sau lưng ướt đẫm mồ hôi. Mồ hôi cũng làm ướt tóc, trái tim nhảy dựng đập thịch thịch thịch.

Chu Thư Nhân cũng hoảng, anh không ngủ được cho nên lấy lại bình tĩnh nhanh hơn. Nhận thấy Trúc Lan toát mồ hôi lạnh, sắc mặt Chu Thư Nhân trở nên trầm xuống, vô cùng chán ghét Vương Như, ngoài miệng thì dịu dàng dỗ dành Trúc Lan:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play