Sắc mặt Ngô Thế Hằng không tốt đẹp gì cho cam, nhưng những gì được dạy từ bé giúp phò mã tương lai ngồi im không hề động đậy. Trong phòng đông người dễ bị người ta chú ý, hắn cũng không muốn giải thích nguồn gốc của bức tranh này. Hắn chỉ nhìn chằm chằm bức hoạ trước mặt, hắn chưa từng thấy bức hoạ nhưng lại biết nó.
Xương Trung cười cười. Hôm nay hắn đến để xem kịch, ấy vậy mà lại có thêm tuồng nữa!
Minh Huy ngồi ngay phía sau, lúc mấy người tiểu thúc nói chuyện, hắn vẫn luôn ngồi ở ghế sau lắng nghe, hắn rời khỏi Kinh Thành có mấy ngày mà Kinh Thành náo nhiệt quá.
Đằng trước sôi nổi giám định và thưởng thức, mọi người xúm lại quanh Trác Cổ Du, có người nịnh nọt, có người tò mò phủ Vĩnh An quốc công còn cất giấu bảo bối gì.
Xương Trung khẽ nói: - Mưu mô.
Ngô Thế Hằng cười khẩy, đâu chỉ là mưu mô. Giám định và thưởng thức đồ phủ Vĩnh An quốc công sưu tầm trước, hai cái đầu tiên là trân châu và ngọc ngà rồi, có thể tưởng tượng ra được lúc giám định và thưởng thức đến bức họa cuối cùng sẽ như như thế nào, hắn quan tâm hỏi Cố Thăng:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT