Tối đó, mấy đứa Minh Huy và Ngọc Nghi nghỉ ngơi một buổi trưa nên sắc mặt cũng hồng hào hơn một chút. Cuối cùng Ngọc Kiều cũng hết uể oải, đang ngồi bên cạnh Trúc Lan để làm nũng:
- Bà nội ơi, cháu nhớ bà lắm luôn đấy, bà xem gương mặt hốc hác của cháu này, là vì nhớ bà nội nên mới thế đấy.
Trúc Lan vuốt ve gương mặt cháu gái, nói:
- Bà nội biết rồi, chuyến này cháu ngoan của bà vất vả quá.
Bữa tối hôm nay là cả gia đình ăn chung với nhau, chỉ toàn món chay nhưng đầy đủ sắc hương vị.
Nhóm Minh Huy cũng đã biết tin cữu thái gia qua đời, bọn họ biết rõ cho dù không bị trì hoãn trên đường về thì bọn họ cũng không thể về kịp.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play