Công chúa ra ngoài cho dù có khiêm tốn cỡ nào cũng phải có hộ vệ tháp tùng. Đoàn người bước vào tửu lầu, chưởng quầy nhìn thấy hộ vệ thì ngẩn người ra, ở đất Kinh Thành quý nhân nào mà không có, ông ấy nhanh chóng hoàn hồn rồi mời đoàn người đi lên phòng riêng lớn ở trên lầu. Cho dù Trân Nguyệt có là một vị công chúa khiêm nhường thì lúc đi nàng ta cũng hất nhẹ cằm lên, ánh nhìn của con gái của vua khác với tiểu thư nhà quan.
Vào phòng riêng rồi, mấy vị tiểu thư gọi món xong đang mân mê rối gỗ xinh xắn vừa mua. Rối gỗ rất đẹp, mấy cô nương trẻ chẳng những yêu thích không nỡ rời tay mà còn muốn đi mua thêm vài con nữa. Trúc Lan và Tề thị nhìn nhau cười, vẫn là những đứa trẻ thôi.
Tề thị đấm chân, nói:
- Người già thua gì không thua chứ tuổi tác thì chịu. Giờ mới đi có bao lâu mà hai đùi ta mỏi nhừ.
Trúc Lan nhìn lên mái đầu của Tề thị, thị lớn hơn cô nhiều, đúng là già rồi, cô nói:
- Tỷ còn phải chứng kiến chắt trai cưới vợ nữa đấy!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT