Trúc Lan đã đi xem một lần rồi, cuộc thi ở quán tranh là một hình thức quảng cáo của họ. Họ tự đào tạo rất nhiều họa sĩ, sau mỗi cuộc thi thì họa sĩ của họ được danh tiếng và tranh của họa sĩ đó cũng tăng giá. Tạo ra một họa sĩ có tên tuổi, quán tranh không những nổi tiếng hơn mà còn tiền vô như nước. Nói thẳng ra là có kịch bản để hốt tiền hết cả, cho dù họa sĩ của họ không giành được giải thì danh tiếng của quán tranh vẫn được quảng bá sau mỗi cuộc thi. Huống chi mỗi lần cuộc thi kết thúc đều bán đấu giá những bức tranh nổi bật, kiểu gì quán tranh cũng không lỗ.
Chu Thư Nhân nhìn Khương Thăng, hỏi: 
- Con có từng nghĩ tới chuyện bây giờ tranh của mình được săn đón, nhưng nếu không giành được thứ hạng nào thì thanh danh của con sẽ ra sao không?
Tất nhiên Khương Thăng có nghĩ tới rồi, từ lâu y đã không còn là kẻ ngốc nghếch không hiểu cái gì:
- Cha à, con đã từ chối mấy kỳ rồi, bên ngoài thường nói ra nói vào mấy lời không hay về con, con nghiên cứu mấy năm nên con có lòng tin vào bản thân. Con muốn cải chính danh tiếng cho cha và cho chính mình.
Chu Thư Nhân nghe vậy còn gì không hiểu nữa, vậy là có người nói Khương Thăng được như ngày hôm nay là nhờ vào anh. Mặc dù đúng là có một phần trong đó, nhưng trời đất chứng giám tranh của Khương Thăng được săn đón thật sự là nhờ vào bản lĩnh của y.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play