Hai người trò chuyện một hồi, Trúc Lan thấy hơi mệt mỏi, mơ màng khép hai mắt lại. Chu Thư Nhân cho rằng Trúc Lan ngủ rồi, nhích sát vào người Trúc Lan một chút, trộm hôn lên khuôn mặt cô. Hôm nay về nhà, lá gan của anh lại lớn hơn nữa. Anh cúi đầu di chuyển tới đôi môi, thật mềm, cái miệng không chịu yên phận, anh định hôn thêm mấy cái thì cảm thấy phần da bên hông bị véo. Anh lẳng lặng nhắm mắt lại.

Trúc Lan hừ lạnh trong lòng, thằng cha này á, càng ngày càng lớn gan rồi. Cô đã véo tới 514 độ mà vẫn không thể ngăn cản Chu Thư Nhân, cô thầm suy xét có nên đổi chỗ khác để nhéo hay không. Hình như Chu Thư Nhân đã quen với việc bị véo sau eo, cho nên không còn sợ đau nữa chăng?

Chu Thư Nhân cảm nhận được ngón tay di chuyển từ eo hướng lên phía trên, dừng lại ở một bên xương sườn: “...”

Đang định chọn chỗ thịt mềm để nhéo sao? Anh thấy hối hận vì đã không chờ Trúc Lan ngủ say!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play