Thời gian vùn vụt trôi qua, mới đó mà đã năm ngày. Trúc Lan không tiếp tục để ý Du thị nữa, nào ngờ Ninh Minh lại mang theo rất nhiều tôm sống tới phủ.
Trúc Lan cười nói:
- Mẹ cháu câu nệ quá đi, tôm sống to cỡ này không dễ kiếm đâu hả?
Ninh Minh biết ý nghĩa của mẹ mình, nhưng y lại không ủng hộ ý tưởng của mẹ cho lắm. Y nghe lời mẹ đi tới Chu phủ âu cũng là vì muốn trả bớt tình nghĩa tặng thuốc mà thôi, có qua có lại là chuyện bình thường. Y nói:
- Cha cháu thích ăn tôm, hằng năm sẽ mua rất nhiều tôm, dần dà cha cháu cũng làm một tàu đánh cá, trong nhà không bao giờ thiếu tôm. Đây là tôm mới mang đến hôm nay, cố ý mang sang cho lão phu nhân và Hầu gia ăn thử đổi vị.
Trúc Lan nghĩ thầm, ít ra vẫn giàu. Gia tài mà Ninh Chí Tường được chia kếch xù thật đấy, cô nói:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT