Buổi tối
Chu gia ăn lẩu rất náo nhiệt, nếu không nhớ ra vẫn phải tiết kiệm thì sẽ đầy đủ món ăn kèm hơn, may mà hiện tại đã có nhiều rau, cũng là nồi lẩu không tệ.
Mây đen đè nặng Hầu phủ cuối cùng cũng tan đi, tin tức truyền khắp kinh thành. Bao nhiêu người thầm chửi Chu gia ăn gì mà hên quá vậy.
Ăn lẩu xong, tâm trạng của Trúc Lan rất vui vẻ đi dạo với Thư Nhân. Ăn no cả bụng, sau khi về tắm rửa, hai vợ chồng muốn nói chuyện một lúc, kết quả hai người vừa đặt đầu xuống gối đã ngủ. Chu Thư Nhân ngủ thẳng giấc đến sáng, xém chút đã không dậy nổi, lúc tỉnh vẫn còn mơ màng, rửa mặt rồi vui vẻ lên triều.
Chu Thư Nhân nhìn thấy ai cũng cười, các vị đại nhân nhốn nháo chúc mừng.
Kết thúc buổi chầu, Chu Thư Nhân cứ nhìn Thích đại nhân mãi, Thích đại nhân bị anh nhìn nên không tự nhiên, hỏi:
- Sao Chu hầu gia cứ luôn nhìn chằm chằm ta thế?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT