Xương Nghĩa và Minh Vân không yên tâm, muốn ở lại thêm chút nữa. Chu Thư Nhân xua tay nói:
- Các con về đi, để cha và mẹ yên tĩnh.
Sống mũi Xương Nghĩa cay cay, ánh mắt đỏ hoe. Lần đầu tiên cha không giấu đi cảm xúc khó chịu.
Trúc Lan đợi con trai và cháu trai rời đi mới lấy khăn lau mắt, cô không muốn khóc, dù biết hy vọng sống của Minh Đằng trong trận tuyết lở rất mong manh, nhưng sâu trong thâm tâm cô vẫn còn hy vọng. Cho nên không thể khóc, cháu trai nhất định sẽ không sao.
Chu Thư Nhân nắm tay vợ nói:
- Muốn thì cứ khóc đi.
- Không khóc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT