Trúc Lan sờ trán tụi nhỏ, đại phu không có manh mối gì vì tụi nhỏ ăn uống giống nhau, nếu trúng độc thì không chỉ có hai mươi đứa hợp lý hơn, ăn cơm tập thể mà xảy ra chuyện cũng là cùng bị mới phải.
Đại phu kiểm tra cẩn thận, xác nhận tụi nhỏ uống thuốc nghỉ ngơi một đêm sẽ không sao nữa. Mấy người phụ nữ nấu cơm nơm nớp lo sợ, các bà đều ở những thôn lân cận, bây giờ là thời buổi thiếu thốn lương thực, mặc dù tới thôn trang nấu cơm không được mang lương thực ra ngoài nhưng lại được ăn no bảy phần. Hàng tháng trả lương cũng bằng lương thực, không chỉ tiết kiệm lương thực cho gia đình mà còn có thể kiếm thêm về. Không biết có bao nhiêu người trong thôn hâm mộ bọn họ đấy.
Mấy phụ nhân đi vào, một người trong số đó là người quản lý nhà bếp khúm núm nói:
- Lương thực được nấu theo khẩu phần no bảy phần, hàng ngày nấu nướng không khác gì nhau. Chúng nô không bỏ nhầm cái gì vào cả.
Các bà đã khoảng bốn mươi tuổi rồi, sống gần hết đời, không thể nào nhầm rau cải bình thường với rau dại được, thế nên các bà thật sự không biết tại sao lại xảy ra chuyện này.
Trúc Lan ra hiệu cho Vương quản gia dẫn người lui xuống, nhà bếp không nấu nhầm nguyên liệu, cũng không phải hạ độc, vì nếu thật sự là hạ độc thì phải trúng độc hết mới đúng. Thế là cô nói với Thanh Tuyết:
- Ngươi đi điều tra thêm đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play