Minh Thụy siết chặt nắm tay. Hôm nay mục tiêu của mũi tên bắn lén kia là hắn, hắn là trưởng tử của nhị phòng, đồng thời cũng là người mà Thái Tử có ấn tượng, nếu như hắn chết chắc chắn tất cả dự tính của nhị phòng sẽ đổ sông đổ bể hết. Chờ tới khi đệ đệ của hắn trưởng thành đủ để gánh vác trách nhiệm thì cũng đã lỡ thời cơ, sai một bước là mọi thứ đi tong. Trong mấy đứa cháu trai của Chu gia, hắn vừa ưu tú vừa là trưởng tử của nhị phòng nên nhắm vào hắn cũng như nhắm vào toàn bộ Chu gia.
Minh Thụy nhận lấy khăn tay từ Ngọc Nghi, ngồi xổm xuống lau mồ hôi trên trán cho Minh Huy:
- Đau thì cứ khóc đi, đừng ráng chịu đựng.
Minh Huy nước mắt lưng tròng:
- Bộ huynh kêu là đệ khóc à, hức, tam ca, đệ không đau thật mà. Còn lâu đệ mới khóc!
Làm khó hắn ghê, rõ ràng hắn mới là người bị thương mà còn phải để ý cảm nhận của tam ca, nhưng cũng hết cách rồi, tam ca là người rất nhạy cảm. Tam ca càng bình tĩnh chứng tỏ tam ca càng tức giận. Nếu đổi thành đại ca và nhị ca thì hắn đã khóc từ lâu rồi.
Ngọc Điệp là người chân tay luống cuống nhất, vì Minh Thụy là ca ca ruột của Ngọc Điệp nên trong giọng nói của nàng ấy mang theo sự nghẹn ngào:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT