Sau buổi chầu triều, Chu gia sẽ biết tin tức. Hoàng Thượng phái tiểu công công đến truyền tin tức, đại khái là đợi sau khi Chu Thư Nhân có thể xuống giường thì chọn một ngày đẹp để ban thưởng. Còn đối với những đại thần khác, Hoàng Thượng chỉ nói chọn ngày đẹp để ban thưởng chứ không nhắc gì đến Chu Thư Nhân.
Khi Chu Thư Nhân tỉnh dậy, Trúc Lan nói cho anh biết chuyện:
- Nếu không có lần bị bệnh nặng này của anh, hoàng thất đã quen với năng lực của anh vẫn luôn cho rằng anh là bất khả chiến bại đấy.
Cô không quan tâm đến chuyện được ban thưởng, cô chỉ xót Chu Thư Nhân thôi. Mấy năm vừa qua bào mòn toàn là tâm huyết của Chu Thư Nhân.
Chu Thư Nhân dựa vào gối nói:
- Trận bệnh này mang đến rất nhiều chỗ tốt, theo như thói quen cũ của Hoàng Thượng, dù công lao của anh có lớn thế nào cũng sẽ không được ban thưởng quá nhiều, sợ là còn không có ấy chứ. Bây giờ ban thưởng trước, còn cố tình nói với anh thì chứng tỏ lần này ban thưởng lớn. Hơn nữa sau này cũng không dám áp bức anh quá, anh cũng có thể thoải mái hơn phần nào.
Anh đã ở cổ đại chừng ấy năm trời, năm nay là năm mệt mỏi nhất với anh. Gánh nặng trên người quá lớn, còn không dám ngã bệnh, sợ rằng bị bệnh sẽ trì hoãn thời cơ chiến đấu, cũng sợ các tướng sĩ phải hy sinh quá nhiều. Anh cảm thấy bản thân đang gánh rất nhiều tính mạng trên người. Anh thật sự mệt mỏi, trận bệnh này giúp anh có thể nghỉ ngơi thật tốt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT