Chu Thư Nhân hối hận vì đã đến đây, cơm tối ăn không ngon miệng. Về đến nhà, anh sai phòng bếp là hoành thánh. Trúc Lan vừa thay quần áo vừa nói:
- Em nói với anh để anh đừng có đến, anh thì hay rồi, đã đến thì thôi, lại còn mặc quan phục nữa chứ.
Chu Thư Nhân: - Thông gia đã vào kinh nhiều năm mà lá gan lại càng ngày càng nhỏ đi.
- Anh không xem lại khí thế của mình đi. Con chúng ta được tiếp xúc thường xuyên thì không sao, đổi lại là con của người khác tiếp xúc chắc sợ hết hồn hết vía từ lâu rồi. Hơn nữa dù nhà chúng ta không thèm để ý chuyện mà Khương gia đã làm, cha mẹ của Khương Thăng vẫn sẽ luôn nhớ rõ. Họ nhìn thấy anh chỉ càng thêm chột dạ sợ hãi mà thôi.
Chu Thư Nhân thay quần áo xong, nói:
- Bọn họ còn để ý sao, anh cho rằng họ đã sớm quên rồi.
- Sai rồi, chỉ cần nhà chúng ta yên ấm, họ sẽ càng ngày càng để ý, luôn nhớ kỹ cho đến lúc chết.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT