Mấy ngày sau, cuối cùng đoàn người của Chu Thư Nhân cũng đến được Chương Châu - nơi xảy ra thảm hoạ nghiêm trọng nhất. Vị trí địa lý của Chương Châu không tốt, cho dù có tu sửa đường sá thì Chương Châu vẫn cứ phát triển rất chậm. Vả lại chất lượng đất đai khu vực có vấn đề, dẫn đến sản lượng lương thực không cao.
Trong đợt thiên tai tuyết lần này, Chương Châu bị ảnh hưởng nặng nề nhất. Từ Kinh Thành đến Chương Châu có đi qua hai châu thành khác, tình hình thiên tai đều đã được khống chế rồi. Bá tánh chỉ cần dọn sạch tuyết đọng theo yêu cầu của quan phủ địa phương là được. Duy chỉ Chương Châu, kho lương nơi này cũng có lương thực, nhưng lại không dư dả bằng hai châu thành khác. Đời sống của bá tánh Chương Châu không mấy sung túc, tuyết rơi dày liên tục làm sập rất nhiều nhà cửa.
Tiến vào thành Chương Châu, Thái tử lập tức nhíu chặt đôi mày. Ngoài cửa thành Chương Châu dựng rất nhiều lều, vô số dân chúng gặp nạn tụ tập ngay ngoài cổng thành. Từ lúc tiến vào địa giới, Nghiêm đại nhân vẫn luôn im lặng không nói tiếng nào. Lúc này Nghiêm đại nhân mới cất lời:
- Sự phát triển giữa các châu thành vẫn còn chênh lệch quá nhiều.
Chu Thư Nhân tiếp lời:
- Chuyện này rất bình thường mà. Tân Châu nằm gần Kinh Thành nhất, lại có Bình Cảng nên Tân Châu phồn hoa là điều hiển nhiên. Trong khi đó, việc đi lại và vận chuyển hàng hoá ở Chương Châu không quá tiện lợi, cũng chẳng có tài nguyên sẵn có để thu hút người ta, bên này phát triển chậm hơn nhiều.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT