Nếu như bản thân bị mắc kẹt trong những ràng buộc và từng bước đánh mất bản thân thì chỉ có thể là thê tử trong lòng tướng công mà thôi.
Ba ngày trôi qua chỉ trong nháy mắt, ba ngày sau Chu Thư Nhân tháp tùng Hoàng thượng đi Bình Cảng. Hoàng thượng vi hành, là lần đầu tiên ra khỏi Kinh Thành sau khi kế vị nên đoàn người xuất kinh rất rườm rà. Trúc Lan ăn bữa sáng xong, đi dạo trong vườn một vòng, rồi cho cá trong hồ ăn, mà đoàn người còn chưa ra khỏi Kinh Thành.
Thêm một canh giờ nữa trôi qua, đoàn người mới lên đường. Trúc Lan không ra gần cổng thành xem, Xương Trung dẫn đám Dương Thanh đi mở mang tầm mắt. Cô quay về nhà chính khoảng nửa canh giờ, Xương Trung và đám Dương Thanh mới trở về.
Cả người Xương Trung ướt đẫm mồ hôi, thấy có dưa hấu ướp lạnh liền cầm lên ăn. Ăn hai miếng mới hơi sống lại, nói:
- Mẹ ơi, hôm nay ở cửa thành đông người lắm, chen chúc nhau mà trời lại nóng, thật sự không thể chịu nổi.
Nói xong, Xương Trung ngửi thử quần áo của mình. Mặt hắn nhăn lại, toàn là mùi mồ hôi thôi.
Dương Thanh nói: - Bà cô, con nhìn thấy ông dượng đấy. Xe ngựa của ông dượng siêu gần long liễn của Hoàng thượng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT