Thời gian trôi qua nhanh quá, hiếm khi Chu Thư Nhân được nghỉ phép. Buổi sáng anh không muốn dậy, không những bản thân anh không muốn dậy mà anh còn rủ rê vợ mình ngủ nướng theo. 
Trúc Lan khoác quần áo vào ngồi nghiêng người, nói:
- Anh không muốn dậy thì cứ không dậy mình anh đi, cứ kéo em làm gì. 
Chu Thư Nhân không trả lời vợ, mùa đông ngủ trên giường đất nóng hôi hổi thật sự quá đã. Bây giờ trong ổ chăn tràn ngập hơi ấm, anh lại chui vào trong chăn. Nói:
- Thời gian trôi nhanh như chó chạy ngoài đồng ấy, mới đó mà đã đến cuối năm rồi. 
Trúc Lan ôm cái gối đầu mềm mại, nói:
- Là do anh bận quá nên mới cảm thấy thời gian trôi qua thật nhanh. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play