Mùa đông năm nay tuyết rơi rất nhiều, nhưng may mắn là không xảy ra bão tuyết, ngược lại làm thỏa lòng những người yêu thích trời tuyết, viết không ít bài thơ về cảnh tuyết.
Trúc Lan không thích ngâm thơ, nhưng cô cảm thấy có chút xúc động trước sự tiện lợi của việc dọn tuyết ở kinh thành. Sau khi sửa chữa những con đường ở kinh thành, việc dọn tuyết dễ dàng hơn và cũng tránh được bùn lầy do tuyết tan chảy vào mùa xuân. Nghĩ đến lại thấy chua xót, vào mùa xuân băng tan năm trước, cô phải cố gắng không ra đường, vì khắp nơi đều là bụi đất.
Hôm nay từ sáng sớm đã lất phất bông tuyết, Trúc Lan không có ý định học nữa. Thay vào đó, cô tính cho bọn nhỏ thư giãn đầu óc một chút, bèn lấy ra cánh hoa khô đủ màu hái vào mùa hè, cùng mấy đứa cháu gái nghiền nát để tạo màu. Các cháu trai thì lấy chậu và dẫn gia đinh ra ngoài khắc băng. Lúc bên nhóm Trúc Lan làm xong, những khối băng bị đập ra cũng đã được chạm khắc thành hình, Trúc Lan và cháu gái đổ màu sắc lên chúng. Cô hướng dẫn bọn trẻ chơi rất vui. - chuyển ngữ bởi Hạ Tuyết của Autumnnolove
Thanh Tuyết dẫn một người đàn bà đi vào, Trúc Lan nhìn người khách đến, biết nàng ta là thê tử của Minh Sơn cùng tộc. Nhóm người tham gia khoa cử ở lại kinh thành cũng lui tới Chu phủ nhiều lần, vì vậy Trúc Lan dần trở nên quen thuộc với nhà Minh Sơn.
Trúc Lan đứng dậy, cười nói: 
- Ra ngoài vào lúc trời lạnh thế này, sao ngươi không mặc thêm quần áo vào?
Thê tử Minh Sơn là Vương thị, sắc mặt bị lạnh tới mức tái nhợt, nàng ta kéo lại áo choàng, nhỏ giọng nói:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play