Vào đông, ngày trở nên ngắn hơn, lúc Chu Thư Nhân ra khỏi nha môn thì sắc trời đã hơi nhá nhem. Trong không trung vẫn còn những hạt tuyết bay lơ lửng, mặc dù chú chỉ bé tí teo y như hạt cát, nhưng đứng lâu ở bên ngoài, hạt tuyết sẽ vương lại trên bờ vai. Chu Thư Nhân nhìn thẳng Nhiễm Chính, phủi đi hạt tuyết trên áo choàng. Đáp:
- Ừ.
Nhiễm Chính tươi cười chìa tay mời, Chu Thư Nhân không khách sáo lên xe ngựa. Nhiễm Chính theo ngay sau đó, xe ngựa Chu gia kè kè đằng sau. Hôm nay Thận Hành đi cùng đại nhân, thê tử của Cẩn Ngôn mang thai nên đại nhân cho Cẩn Ngôn nghỉ hai ngày. Thận Hành cưỡi ngựa, so với hộ vệ Nhiễm gia, thì Thận Hành hạnh phúc hơn, bởi trên người y có áo choàng và bàn tay đeo đôi bao tay được đặt làm riêng. Tất cả những thứ này là của Chu phủ đặt mua.
Xe ngựa đi không xa lắm, chẳng mấy chốc đã dừng lại trước một quán rượu có đèn sáng. Chu Thư Nhân và Nhiễm Chính ngồi trong xe ngựa mà không ai nói gì với ai, Chu Thư Nhân dứt khoát nhắm mắt lại.
Hai người đi vào phòng riêng, trong phòng riêng có tôi tớ Nhiễm gia, rượu và thức ăn đã dọn sẵn ra bàn, sau khi hai người yên vị thì tất cả mọi người trong phòng mới lui hết ra ngoài. Chu Thư Nhân tự rót cho mình một chung rượu, uống xong một hớp thì nhướng mày. Đây là loại rượu anh thích!
Nhiễm Chính thấy Chu Thư Nhân uống rượu xong liền bắt đầu ăn, nếu ông ta không hé răng trước thì chắc chắn Chu Thư Nhân cũng không nói gì. Bèn nói:
- Ta mà không nói lời nào thì ngài thật sự sẽ không để ý đến ta sao?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT