Cuối cùng Chu Thư Nhân ngồi xuống vị trí của Tề vương và Sở vương, đứa trẻ duy nhất là Xương Trung cũng đặc biệt thu hút sự chú ý. Ánh mắt Sở Vương dừng ở trên người tiểu tử mập mạp, sau đó nhìn Chu Thư Nhân:
- Thân thể của tiểu công tử khỏe thật đấy.
Xương Trung vô thức hóp bụng lại, tưởng rằng đó là động tác rất nhỏ, nhưng người ở đây là ai chứ, đều chú ý đến điểm này. Tề vương cầm quạt che mặt, ánh mắt Sở Vương cũng mang theo ý cười.
Một lúc sau Xương Trung mới phát hiện bản thân đã làm ra chuyện ngu ngốc, liếc nhìn cha, sau đó nụ cười không thay đổi, bàn tay mập mạp tiếp tục cầm trái cây ăn. Tề vương gập quạt lại rồi nhìn Chu Thư Nhân, hắn không nhịn được mà suy nghĩ sâu xa, nếu hậu viện chỉ có chính thê không tranh đấu như vậy, thì có phải con cái đều có thể thành tài không?
Trong số các con trai của Chu Thư Nhân, ngoại trừ lão Đại, những người khác đều không tồi, mà đời cháu xuất sắc cũng không ít. Đại diện cho Chu gia là trưởng tôn xuất sắc, thứ tôn cũng càng ngày càng có dáng vẻ của tiểu Hầu gia mà dường như con cái của các phòng đều rất giỏi.
Sở Vương cũng chú ý đến tiểu nhi tử của Chu Thư Nhân, vì đứa trẻ đến lúc tuổi già này còn quá nhỏ tuổi nên bọn họ chưa từng để ý đến. Bây giờ nhìn xem, tiểu tử mập đối mặt với hai vị vương gia cũng rất bình tĩnh. Cho dù có xấu hổ thì vẫn rất bình thản ung dung. Sở vương nghĩ đến con trai mình, hít sâu một hơi. Lại tức!
Nếu Xương Trung biết nhất định sẽ nói: mẹ ta nói rồi, chỉ cần bản thân không xấu hổ thì người xấu hổ chính là người khác.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT