Sáng sớm hôm sau, các vị đại thần đến chầu triều sớm đứng ở cửa cung đều rất trầm mặc. Hiển nhiên là đang nhớ lại sự kiện xảy ra trong cung mấy ngày trước đó, ai cũng bị ám ảnh tâm lý.
Tiếng cửa cung mở ra, khiến lòng người hoảng hốt. Cho dù trong cung đã dọn dẹp sạch sẽ rồi, nhưng vẫn làm cho người ta có ảo giác máu chảy lênh láng khắp nơi. Chu Thư Nhân tiến cung cũng nhiều, ấy vậy mà cảm giác đó không hề thuyên giảm. Anh nhìn con hẻm dẫn vào hoàng cung dài thênh thang, trong lòng ớn lạnh từng cơn. Nơi này là hoàng cung, là nơi đại diện cho quyền lực và cũng là nơi xác chết chất chồng.
Trong đại điện, Hoàng thượng và Thái tử đã tới từ trước. Thái tử đứng ngay bên dưới ngai vàng. Chu Thư Nhân chỉ nhìn thoáng qua rồi không nhìn nữa, kế đến các vị đại thần vào điện, sau khi quỳ lạy xong hết, các vị đại thần đứng dậy. Hoàng thượng không có vẻ gì là muốn nói chuyện, dáng ngồi cũng chẳng thẳng thớm được như lúc trước, trái lại cực kỳ tuỳ ý, cánh tay tì vào thành ghế rồng.
Thái tử bước ra, nói:
- Hôm qua Hầu tướng quân đã trở về sau khi tiêu diệt trọn ổ bè đảng làm loạn, còn mang cả thuốc phiện về, số lượng rất lớn, cô nghe xong mà bàng hoàng. Khoảng hơn 2.000 cân, triều đình cấm không cho nhập loại cao này nước ta, vậy mà vẫn có những kẻ vì mưu lợi mà liều mình lén lút nhập thuốc phiện vào một cách trái phép. Cô cực kỳ bất bình và phẫn nộ!
Thái tử ngừng lại một nhịp, nói tiếp:
- 2.000 cân, cô không biết là mới năm nay hay là đã rất lâu rồi. Cô chỉ biết rằng, 2.000 cân có thể hại không biết bao nhiêu gia đình. Vả lại, những thứ này phát hiện được trên hòn đảo nhỏ mà dòng họ Trương thị ẩn nấp. Không những vậy, còn tìm thấy người nước ngoài đang điều chế nó.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT