Trúc Lan thật sự hơi mệt trong người, không còn sức mà soạn lại quần áo trong túi quần áo. Cô đặt nó sang một bên, chờ mai mang đi giặt hết là được. Cô cũng không muốn chia liền những thứ mang về từ Bình Châu, cô chỉ muốn nghỉ ngơi thôi. Cô ừm hừm một tiếng, hỏi:

- Đã lâu không được nằm trên giường đất ấm áp thoải mái thế này. Tôi lấy quần áo sạch cho anh thay rồi nằm nghỉ ngơi nha?

Sắc mặt Chu Thư Nhân khá hơn rất nhiều, lúc nãy đúng là làm anh hoảng sợ. Khoảng cách có vài bước chân, mà trong đầu anh đã nghĩ đến không biết bao nhiêu khả năng có thể xảy ra. Nếu Trúc Lan gặp phải chuyện gì, anh biết làm sao bây giờ. Bọn họ cùng nhau xuyên tới, chính là một thể với nhau, không ai được rời khỏi ai. May mà Trúc Lan vẫn ổn: - Được.

Trúc Lan lấy quần áo sạch ra, cô và Chu Thư Nhân không cần tránh mặt nhau để thay đồ, dù sao cũng có đồ lót bên trong. Có điều, Trúc Lan nhịn không được mà nhìn thoáng qua Chu Thư Nhân, hoá ra sâu trong tiềm thức, cô đã không còn phòng bị Chu Thư Nhân tự bao giờ rồi!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play