Diêu Hầu Phủ
Diêu Triết Dư vẫn luôn chầu trực trong phòng ngủ của Diêu Văn Kỳ, ánh mắt hắn ta không tập trung vào người cha vừa uống thuốc xong đã ngủ mà là đang nhìn ra ngoài cửa sổ. Rõ ràng đang vào mùa xuân, có thể nhìn thấy trong sân có chút sắc xanh mà trong lòng hắn ta lại là một mảnh lạnh lẽo.
Cuối cùng Diêu Triết Dư cũng hiểu ra vì sao Hoàng thượng không trọng dụng hắn ta nữa. Hoá ra lý do nằm ở huyết mạch của hắn ta cả. Chỉ cần trong người hắn ta còn chảy dòng máu của dòng họ Diêu thị thì hắn ta không bao giờ có khả năng được trọng dụng.
Diêu Văn Kỳ thức dậy từ đời kiếp nào rồi. Lúc ở trên triều đúng là ông ta hơi choáng váng, nhưng không hề ngất xỉu mà chỉ thuận nước đẩy thuyền thôi. Ông ta về phủ, mời đại phu tới, uống thuốc xong, chợp mắt một chút đã là buổi chiều.
Diêu Văn Kỳ nhắm mắt lại. Ông ta biết chắc tương lai ông ta chỉ có một đường chết thôi, ánh mắt Hoàng thượng nhìn ông ta chẳng khác nào nhìn người chết. Diêu Văn Kỳ nắm chặt đôi tay, đường lui của ông ta đã bị chặn lại rồi, không, có lẽ Hoàng thượng chỉ cho ông ta một con đường duy nhất thôi.
Diêu Văn Kỳ ho lên một tiếng. Hoàng thượng đang ép ông ta đấy à! Hoàng thượng không ra tay trước, lại bức bách dòng họ Diêu thị hết lần này đến lần khác.
Diêu Triết Dư xoay người, hỏi: - Dậy rồi đấy à?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT