Tuyết Hàm bảo vú nuôi bế con gái ra, lúc trong phòng không còn người ở nữa nàng mới nói:
- Bệnh nặng lắm rồi mà còn cầm kinh Phật, chuỗi hạt thì không lúc nào rời ta. Nếu không phải vì bệnh không xuống giường nổi thì chắc chắn sẽ đi quỳ tụng kinh đấy.
Trúc Lan hiểu ra, nói:
- Bởi vì không chấp nhận nỗi giày vò trong lòng, cho nên mới tìm một nơi gửi gắm tinh thần!
Tuyết Hàm cảm thấy mẹ nói cũng đúng, nàng tiếp tục nói:
- Đại tẩu cứ sợ Nhị thúc suy nghĩ không thông rồi đòi xuất gia luôn.
Trúc Lan cười nói:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT