Chu Thư Nhân, Hoàng thượng và những người khác ngồi trong căn phòng bao ở lầu hai. Hoàng thượng vừa đặt mông xuống liền hỏi:
- Hồi nãy nghe Dụ đại nhân nói chuyện hoàn toàn không nhận ra giọng nước ngoài, ai không biết còn tưởng Dụ đại nhân không phải sứ thân mà là đại thần triều ta ấy chứ.
Chu Thư Nhân nghe xong liếc mắt nhìn sang Dụ đại nhân. Không riêng gì ngữ điệu không giống nước ngoài, đến cả ngoại hình và khí chất cũng rất giống nước mình. Anh từng nhìn thấy rất nhiều sứ thần, và một vài sứ thần ở nước láng giềng, mặc dù tóc đen nhưng khí chất đâu thể dễ dàng che giấu, nhìn vào một cái là biết người nước ngoài ngay.
Dụ đại nhân hoàn toàn không có vẻ giật mình, mỉm cười trả lời:
- Thế à, ta cũng chưa từng để ý chuyện này.
Hoàng thượng trầm ngâm nhìn Dụ đại nhân, sau đó quay đầu nhìn sân khấu hát tuồng bên dưới.
Giờ không phải lúc Xương Nghĩa có thể nói chen, hắn ngồi im thin thít nhưng trong lòng thì đang gào thét. Hắn cũng có ngày được ngồi xem kịch cùng Hoàng thượng đấy, mà lại còn ngồi rất gần. Hắn có cảm giác như mình đang nằm mơ vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT