Chu lão đại vẫn chậm một bước, hắn đích thân đuổi theo tới nửa đường thì cha đã về đến rồi. Hắn run bần bật theo cha quay trở vào nhà, lâu rồi hắn không có suy nghĩ làm Lão Đại không có gì hay, bây giờ lại nghĩ, làm Lão Đại quá không có gì hay. Rõ ràng hắn cũng mới về tới nhà, người ra lệnh đi báo tin có phải hắn đâu nhưng người bị đánh là hắn.
Chu Thư Nhân biết vợ đã tỉnh, không xảy ra chuyện gì cả vẫn chưa thể yên tâm được. Trong đầu anh nảy ra đủ thứ âm mưu. Ở thời hiện đại, tuy anh không thích xem phim truyền hình nhưng nghe những người trẻ tuổi quanh mình nói nhiều rồi. Nào là thuộc độc mãn tính, mới đầu không tài nào phát hiện ra.
Chu Thư Nhân bước vào nhà với sắc mặt lạnh tanh, áp suất không khí trong phong giảm xuống cực thấp. Đám người Lý thị lẳng lặng lui ra đằng sau một bước, ước gì có thể ép sát vào dưới chân tường. Khí thế của Chu Thư Nhân quá hùng hổ, nhất là những lúc anh xụ mặt không cười. Uy nghiêm của một vị quan tích lũy nhiều năm khiến người bình thường không thể chịu được.
Trúc Lan phất tay, nói:
- Các con trở về cả đi.
Đáp người Lý thị lập tức đáp lại, rồi vội vàng chuồn đi.
Trúc Lan đợi đến khi trong phòng chẳng còn ai cả, cô bật cười nói:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT