Thời gian trôi nhanh, từ sau khi kết thúc hạn hán thì thời gian cứ như được tăng tốc vậy. Mỗi ngày không còn cảm thấy khổ sở nữa, nhưng đến mùa thu hoạch vẫn không vui vẻ được bao nhiêu vì sản lượng lương thực của cả nước năm nay đều giảm xuống và triều đình vẫn phải phát lương thực trợ cấp. Đội tàu mua lương thực chưa từng ngừng lại, có điều phần lớn lương thực được vận chuyển xuống phía nam vì phía nam lại xảy ra lũ lụt. Cũng may có thể điều động đại phu trên cả nước, hơn nữa còn phòng ngừa chu đáo và có thảo dược sung túc nên phía nam không bùng nổ dịch bệnh.
Lương thực của Chu gia đã thu hoạch xong, lương thực tinh dùng nước tưới không được trồng nhiều, đa số là lương thực phụ, năm nay ghi sổ được một khoản tiền bán rau dưa. Mặc dù vẫn tổn thất nhưng đã kiểm soát mức tổn thất ở một phần ba nên cũng không tệ chút nào. Chu lão đại cầm sổ sách, bên trong là số lượng lương thực phụ:
- Mẹ ơi, năm nay cả nước trồng đa số là lương thực phụ, nhiều nhất là khoai lang đỏ, mẹ xem có phải nhà mình nên nuôi một ít gà vịt ngỗng ở thôn trang hay không?
Trúc Lan khép sổ sách lại rồi nói:
- Đây là chỗ tốt của việc nhà có người làm quan. Không cần lo chuyện bán, cũng không lo bị lỗ.
Chứ dân chúng bình thường không dám nuôi trồng đa dạng như thế.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play