Một lát sau, đứa bé được đưa vào phòng sinh. Bên trong Tuyết Hàm đã thu dọn ổn thỏa, bên ngoài có mưa nhưng cũng không thể khử mùi máu trong phòng. Mùi máu vẫn rất đậm, vì Tuyết Hàm không thích xông hương nên trong phòng cũng không đốt.
Tuyết Hàm nhìn con gái mình, cuối cùng lại mệt quá không chịu được, mí mắt run run, nhắm lại rồi ngủ luôn. Dung Xuyên bước vào ngửi thấy mùi máu, chân hơi mềm ra. Thế này thì chảy bao nhiêu máu, lại thấy khuôn mặt nhợt nhạt của thê tử thì vô cùng đau lòng. Hắn cẩn thận ngồi xuống bên giường, nhẹ nhàng nắm tay thê tử.
Trúc Lan vẫn không đi ra ngoài, không phải hoàn toàn vì lo lắng cho con gái mà còn vì ngồi bên cạnh con gái lâu quá, rất đau lưng, cần nán lại một lúc:
- Tuyết Hàm không sao, tỉnh dậy là ổn. Chẳng qua bây giờ nó hơi kiệt sức mà thôi.  
Dung Xuyên ngẩng đầu, dừng lại, nhìn thấy bàn tay tím bầm của mẹ, trên tay đều là dấu tay:
- Mẹ, tay của mẹ sao vậy ạ?
Trúc Lan di chuyển tay, tay của mình thật sự rất thảm:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play