Trúc Lan lấy chiếc hộp đựng ngọc bội ra, Hoàng Thượng và Chu Thư Nhân thì đang nhìn nhau. Cô nhận thấy sự ghét bỏ trong mắt Hoàng Thượng, Chu Thư Nhân nghiêm mặt không biểu cảm, nhưng cô có thể đoán được, nhất định lúc này trong lòng Chu Thư Nhân đang thất vọng dữ lắm!
Trong mắt Trúc Lan mang theo ý cười, đặt chiếc hộp lên bàn nói:
- Hoàng Thượng, tìm được ngọc bội rồi ạ.
Lúc đang nói chuyện, cô mở hộp ra. Ngọc bội đã nằm ở trong hộp.
Hoàng Thượng duỗi tay lấy ngọc bội ra, trầm mặc một lúc mới kéo ngọc bội của mình xuống để so sánh. Ngài ngẩng đầu nhìn Chu Thư Nhân, nhớ đến lời Chu Thư Nhân nói thì không khỏi tằng hắng một tiếng. Rồi ngài lẳng lặng nhét ngọc bội của mình vào trong tay áo.
Liễu công công nhìn trái nhìn phải, tóm lại là không được nhìn Hoàng Thượng. Nhưng trong lòng lại nghĩ, tìm lâu như vậy, thế mà lại ở ngay dưới mắt mình, mà còn rất nhiều năm nữa. Thật là thần kỳ!
Suy nghĩ của Hoàng thượng thay đổi xoành xoạch, cảm thấy không đúng lắm. Chu Thư Nhân không biết lai lịch của ngọc bội, phản ứng của Chu Thư Nhân lại không thể là giả. Vậy thì phải cẩn thận hỏi một phen:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT