Chu Thư Nhân cảm thấy trước kia mình quá xem thường đứa con thứ hai này rồi. Đó giờ thân phận bó buộc suy nghĩ của đứa trẻ này, anh nói:
- Không có chuyện thời tiết thất thường thì con cũng từng có những ý tưởng như vậy đúng không?
Xương Nghĩa bị cha nhìn thấu, hắn nghĩ quả nhiên không có gì có thể qua mặt được cha. Hắn đáp:
- Vâng, lúc ở trên thuyền trở về con đã nghĩ như vậy rồi. Nước nhỏ dựa vào nước lớn là quy luật mà. Giao thương đường biển của nước ta sẽ càng ngày càng phát triển, con từng nhìn thấy các cuộc tranh đấu rồi. Con nhớ cha có nói rằng giao thương trên biển sớm hay muộn gì cũng sẽ thúc đẩy chiến tranh xảy ra, cho nên con mới suy nghĩ nhiều hơn.
Chu Thư Nhân mừng rỡ, chuyện này thật sự đáng mừng. Anh lẳng lặng nghĩ: thời cổ đại có một số người không đọc nhiều sách nhưng lại cực kỳ tài ba, xem ra cơ hội là điều cực kỳ quan trọng. Tất nhiên cũng phải có năng lực nắm bắt cơ hội nữa.
Chu Thư Nhân hết sức vui mừng, nói:
- Con viết hết những gì con nghĩ ra giấy rồi trình lên cho Uông Cự đi. Bây giờ Uông Cự là cấp trên của con, phải để ông ấy trình tấu chương lên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT