Chu Thư Nhân cúi người một cái thật sâu trước Hoàng thượng, thưa:
- Hoàng thượng, ở giai đoạn đầu lập triều đã từng có nạn hạn hán. Quê nhà của thần chỉ bị ảnh hưởng nhẹ thôi, nhưng con dâu của thần là nạn nhân của đợt hạn hán và thần cũng đã chống chọi qua trận bão tuyết nên thần biết rõ đứng trước thảm họa thiên nhiên thì bá tánh luôn là người khổ nhất. Loại người như thần thật sự có lòng riêng đấy, thế nhưng phần lớn là vì mong muốn được sống và bảo vệ vợ con thôi. Đối với thiên tai lần này, thần không mưu cầu công trạng. 
Hoàng thượng cho rằng mình đã nhìn thấu Chu Thư Nhân rồi, nhưng hôm nay mới phát hiện ra ngài chưa bao giờ nhìn thấu. Lần này Chu Thư Nhân thật sự không có mưu cầu danh lợi. Đúng là từ lúc thời tiết bắt đầu diễn biến thất thường, Chu Thư Nhân đã không ngừng dự trù chi phí. Cũng sẵn sàng tiến cung nhiều hơn, thường xuyên đề cập đến chuyện lương thực và dự trù bạc. Ngài nghe nhiều, hiển nhiên sẽ càng để ý. Trước kia ngài có dự trù bạc không? Không. Sau trận tuyết lớn năm đó, ngài mới nghiêm túc tiến hành các phương án đề phòng.
Hoàng thượng đích thân dìu Chu Thư Nhân dậy, nói:
- Khanh không cần công trạng nhưng những chuyện khanh làm có thể sẽ cứu được rất nhiều người trong tương lai. Có được Thư Nhân là một trong những điều may mắn nhất của trẫm, triều đình có Thư Nhân là phước đức của bá tánh.     
Chu Thư Nhân sửng sốt, anh thật sự không có vĩ đại như Hoàng thượng nói đâu. Anh thưa:
- Hoàng thượng, thần không dám nhận. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play