Hai ngày sau, Trúc Lan đích thân tiễn Dương Văn ra khỏi cổng thành. Dương Văn đến doanh trại canh gác Kinh Thành, cách Kinh Thành không quá xa. Bởi vì có người dẫn đi, cho nên Dương Văn không cần mang theo nhiều đồ. Tuy nhiên, Trúc Lan vẫn chuẩn bị cho hắn một ít bạc vụn, thịt khô, tôm khô,... Chia sẻ món ngon với nhau có thể nhanh chóng hoà nhập, vì vậy Trúc Lan toàn chuẩn bị những thức quà có thể thỏa mãn cơn đói để dễ dàng giao tiếp. 
Xương Trung mở cửa sổ xe, nhìn theo bóng lưng Dương Văn mà trong mắt đầy ắp hâm mộ:
- Mẹ ơi, mẹ thấy con đi làm tướng quân có được không? Chắc chắn sẽ rất uy phong.
Trúc Lan véo mặt con trai, nói:
- Chẳng phải con nói con sẽ giành được danh hiệu Trạng Nguyên về cho cha con sao?
Xương Trung không thích học lắm, nó gục đầu xuống. Ngày nào cũng phải đọc sách và viết chữ, nó nói:
- Con muốn bảo vệ mẹ, con ước mình có thẻ cầm kiếm đứng canh ở cửa che chở cho mẹ giống như Dương Văn vậy. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play